ĐỜI KHÔNG THỂ CỨ BẠC NHƯ VÔI
Nhiều người phàn nàn: “sao số mình thật là xui xẻo.” Người
khác lại nói: “Sao mình cứ phải chịu đựng nhiều đau khổ thế?” Thậm chí có người
mất lòng tin vào chính mình khi nói: “đời đúng là bạc như vôi, làm cái gì cũng thấy
vất vả và chẳng thấy thành công.”
Không, tôi không nghĩ như vậy! Đời không thể bao giờ cũng
bạc như vôi. Cuộc đời không thể bao giờ cũng gặp xui xẻo mà sẽ có những ngày gặp
may. Người đời thường nói: “sông có khúc, người có lúc” mà. Chính vì thế mà, cuộc
đời có vất vả, hay xui xẻo thế nào đi chăng nữa cũng có ngày nó sẽ qua đi, điều
quan trọng là mình học được điều gì khi cuộc đời gặp phong ba.
Cách đây mấy năm, nhân có Đại Hội Giới Trẻ Công Giáo Thế
Giới tại Ba Lan, có mấy bạn trẻ từ Việt Nam đăng ký đi làm tình nguyện viên cho
Đại Hội. Theo yêu cầu của Ban tổ chức, trước đại hội, các tình nguyện viên phải
có mặt nơi tổ chức trước mấy ngày để tham gia chương trình tập huấn. Thật không
may cho một bạn trong nhóm; trong thời gian tập huấn, một hôm bạn ấy cảm thấy
đau nơi gót chân, rồi đi khám bác sĩ, chụp X-ray mới phát hiện xương gót chân bị
nứt. Bạn đó cảm thấy rất buồn, vì khi các bạn tình nguyện viên khác đi phục vụ,
họ được gặp nhiều bạn trẻ đến từ khắp Năm Châu, đặc biệt là được chính mắt thấy
Đức Thánh Cha, còn bạn ấy phải ngồi ở nhà trọ xem tivi.
Thế nhưng, ngày cuối cùng của Đại Hội, Đức thánh cha gặp
gỡ các bạn tình nguyện viên ở một nhà thi đấu thể thao để cám ơn những hy sinh và
đóng góp lớn lao của họ. Buổi chiều hôm đó, mấy bạn trong nhóm cũng dẫn bạn ấy
đi tham dự. Thật kỳ diệu, hôm đó hàng chục ngàn tình nguyện viên trong nhà thi đấu,
nhưng Ban tổ chức thấy bạn ấy ngồi xe lăn nên sắp xếp cho bạn lên phía trước để
gặp Đức Thánh Cha. Thoạt đầu bị nứt gót chân bạn ấy cảm thấy thật xui xẻo và hết
sức đau khổ, nhưng không ngờ, khi được bắt tay Đức Thánh Cha và được ngài chúc lành
thì bạn ấy cảm thấy thật là hạnh phúc.
Một ví dụ nữa đó là câu chuyện của ông Đavít. Khi Thiên
Chúa sai tiên tri Samuel đến nhà ông Isai thân phụ của Đavít để chọn một người con
của ông làm vua. Kinh Thánh kể rằng, khi Samuel đến nơi, ông Isai dẫn các anh của
Đavít, những anh chàng to cao đẹp trai ra giới thiệu, nhưng những người này
không phải là người Chúa chọn.
Tuy Kinh Thánh không nói thêm về cảm xúc của ông Đavít,
nhưng ta cũng dễ hiểu, rằng hôm đó ông rất buồn, vì cả nhà của ông ai nấy đều có
mặt ở nhà để đón tiên tri Samuel. Nhất là với các anh của Đavít, ai cũng mong
mình được chọn để làm vua; còn Đavít, ông lủi thủi ngoài đồng một mình với đoàn
động vật. Nhưng thật may thay, vì Thiên Chúa không chọn những ai diện mạo cao to,
trai tráng, mà Ngài chọn những ai đơn sơ và có lòng kính sợ Thiên Chúa. Kinh
Thánh có kể rằng, tiên tri Samuel sau đó cho gọi Đavít về và lấy bình dầu ra, xức
lên đầu ông trước mặt anh em, và Thánh Thần ngự trong Đavít từ ngày đó trở đi.
(x.1Sm 16:1-13)
Bạn thân mến, những câu chuyện trên giúp chúng ta dám khẳng
định rằng cuộc đời không phải lúc nào cũng bạc như vôi. Ngược lại đời người có
lúc trầm lúc bổng, đời người có lúc gặp éo le, nhưng có lúc cũng tràn đầy hạnh
phúc. Dĩ nhiên, để vượt qua những rủi ro, bất hạnh và tìm được niềm hạnh phúc
thì ta phải chuẩn bị cho mình những thái độ sau đây:
BÌNH TĨNH
Khi ta gặp khó khăn hoặc đau khổ, ta thường nghe người
khác khuyên: “đừng buồn” hay “đừng phàn nàn làm chi”. Tuy nhiên, tôi không thích
khuyên người khác như vậy, vì tôi cho rằng, lo lắng, đau buồn, thất vọng, thậm chí
phàn nàn là phản ứng rất tự nhiên của ta. Đã là con người, khi gặp chuyện buồn
thì ai cũng có “quyền” phản ứng hơi tiêu cực như thế, thậm chí nếu ta muốn khóc
thì cứ để cho nước mắt nó rơi. Tôi tin rằng, khóc sẽ giúp ta cảm thấy dễ chịu hơn,
thoải mái hơn. Nhưng có buồn, có khóc thì ta nên tập cho mình một tính đức tính
bình tĩnh để ta hiểu được tại sao những điều không may đó lại xảy ra cho mình
và ta biết làm gì để đối diện với nó.
KIÊN NHẪN
Có thể khi ta lo lắng, ta buồn hay ta khóc, là vì ta thấy
những nghịch cảnh đó đến quá bất ngờ. Thậm chí khi ta thấy bất công, hay ta cảm
thấy nó ngoài sức chịu đựng của ta, là vì ta chưa tìm ra được phương cách giải
quyết tốt nhất cho vấn đề. Nhưng điều quan trọng là chúng ta cần tập cho mình
tính kiên nhẫn và chịu đựng. Khi ta biết chịu đựng, ta sẽ nghiệm được một bài học
quý báu rằng, nghịch cảnh của cuộc đời là cơ hội để thanh luyện tính khí và sự trưởng
thành của ta. Câu chuyện anh chàng người mù trong Tin Mừng Thánh Gioan chương 9
là một một ví dụ điển hình. Trước khi anh được Chúa chữa lành đôi con mắt để
anh được thấy và đi lại, thì mọi người bắt đầu nghi ngờ anh, họ tò mò soi mói anh,
nhưng anh đã kiên nhẫn vượt qua những khó khăn và thách đố đó để tuyên bố rằng:
“Chính tôi là người mù ăn xin tại cổng thành.” (Ga 9, 9) Quả thật, thử thách
càng lớn thì đức ta càng trở nên vững mạnh.
LẠC QUAN
Lạc quan hay hy vọng là thái độ rất cần thiết khi ta gặp
khó khăn. Một thực tế đáng chú ý đến, đó là khi gặp khó khăn, ta thường mất niềm
tin, hoặc dễ đổ lỗi cho người này người kia. Nhưng ngay đến môn đệ của Chúa cũng
vậy, khi thấy người mù ngồi ăn xin nơi vỉa hè, họ còn hỏi Chúa: “Thưa Thầy, ai đã
phạm tội, anh này hay cha mẹ của anh ta, khiến anh mù từ khi mới sinh?” (Ga 9,
2) Chúa mới trả lời: “Không phải tại anh, mà cũng phải tại cha mẹ anh đã phạm tội,
nhưng đây là lúc để công việc của Thiên Chúa được tỏ ra nơi anh.” (Ga 9, 3)
Có được tinh thần lạc quan, thì khi cuộc đời gặp lúc
phong ba, ta không trách người hay trách mình, cũng không trách Chúa, nhưng là
lúc ta học được cách trông cậy vào Chúa, là lúc ta làm sáng Danh Ngài. Quả thực
Chúa không bao giờ bỏ ta bơ vơ, nhưng Ngài luôn ban ơn dồi dào cho ta để ta vượt
qua những khó khăn và thử thách của cuộc đời. Trở lại câu chuyện của anh người
mù, khi người Pharisiêu đuổi anh ra ngoài, thì Chúa xuất hiện để trấn an tinh
thần cho anh, Ngài hỏi anh: “Anh có tin tôi không?” (Ga 9, 37). Trước mặt mọi người,
anh không hề sợ hãi mà dõng dặc tuyên bố: “Thưa ngài tôi tin.” Rồi anh sấp mình
xướng trước mặt Người. (Ga 9, 38)
Bạn thân mến, những tuần lễ gần đây, chúng ta đang sống trong
lo âu và hốt hoảng về đại dịch Covid-19. Chúng ta đang lo lắng cho sức khỏe của chúng ta,
cho gia đình và bạn bè của chúng ta, mong sao cho mọi người thoát cơn dịch bệnh.
Thật vậy, đau khổ, bệnh tật hay nghịch cảnh cuộc đời, ít hay nhiều làm cho ta lo
lắng và đau buồn, nhưng khi có được sự bình tĩnh, kiên nhẫn và lạc quan, thì sẽ
giúp ta vượt qua, thậm chí còn học được cách trưởng thành và đặt niềm tin vào tương
lai của mình. Hơn nữa, hãy trông cậy vào Chúa thì Ngài sẽ giúp đỡ ta, Ngài sẽ thay
đổi cuộc đời của ta. Và như thế, dịch bệnh
sẽ qua đi và cuộc đời của ta không phải lúc nào cũng bạc như vôi, nhưng có lúc
sẽ sáng chói như mặt trời.
Xin Thiên Chúa chúc lành và ban nhiều niềm tin cũng như sự
bằng an cho chúng ta.
Lm. Antôn Phạm Trọng Quang, SVD
Bài đăng trên trang NGƯỜI NỮ TỲ KỂ CHUYỆN
https://www.facebook.com/acinuty/
Bài đăng trên trang NGƯỜI NỮ TỲ KỂ CHUYỆN
https://www.facebook.com/acinuty/
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét